• Shuffle
    Toggle On
    Toggle Off
  • Alphabetize
    Toggle On
    Toggle Off
  • Front First
    Toggle On
    Toggle Off
  • Both Sides
    Toggle On
    Toggle Off
  • Read
    Toggle On
    Toggle Off
Reading...
Front

Card Range To Study

through

image

Play button

image

Play button

image

Progress

1/4

Click to flip

Use LEFT and RIGHT arrow keys to navigate between flashcards;

Use UP and DOWN arrow keys to flip the card;

H to show hint;

A reads text to speech;

4 Cards in this Set

  • Front
  • Back
  • 3rd side (hint)

SÔNG HƯƠNG Ở THƯỢNG NGUỒN

nó đã là một bản trường ca của rừng già


rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn



mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn



và cũng có lúc nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng.



sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại.



rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng



sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở

- bản trường ca


- bóng cây đại ngàn


- ghềnh thác


- đáy vực bí ẩn


- hoa đỗ quyên rừng


- cô gái Di gan


- bản lĩnh, tâm hồn


- sắc đẹp , người mẹ phù sa, văn hóa xứ sở

SÔNG HƯƠNG Ở NGOẠI VI TP. HUẾ

người gái đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại



sông Hương đã chuyển dòng một cách liên tục như một cuộc tìm kiếm có ý thức để đi tới nơi gặp thành phố tương lai của nó



"sớm xanh, trưa vàng, chiều tím"


SÔNG HƯƠNG TRONG NỘI THÀNH HUẾ

nó đã nhìn thấy chiếc cầu trắng của thành phố in ngần trên nền trời , nhỏ nhắn như vành trăng non



sông Hương uốn một cánh cung rất nhẹ sang Cồn Hến



đường cong ấy làm cho dòng sông mềm hẳn đi, như một tiếng " vâng" không nói ra của tình yêu.



đấy là điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế



sông Hương đã trở thành một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya.



toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế đã được sinh ra trên mặt nước của dòng sông này

SÔNG HƯƠNG RỜI KHỎI HUẾ


nó đột ngột đổi dòng ; rẽ ngoặt sang hướng đông tây để gặp lại thành phố lần cuối ở góc thị trấn Bao Vinh xưa cổ



tôi gọi đấy là nỗi vương vấn, cả một chút lẳng lơ kín đáo của tình yêu